Trải nghiệm kinh hoàng của người bị mộng du
Tuần trước, một người đàn ông mộng du được cảnh sát Manchester (Anh) tìm thấy trong tình trạng trần truồng. Anh cười và nói rằng những chuyến phiêu lưu về đêm thực sự rất thú vị. Tuy nhiên, không phải người mộng du nào cũng cảm thấy như thế. Tờ Guardian phỏng vấn 5 tình nguyện viên để cộng đồng hiểu rõ hơn về hiện tượng kỳ quái này.
Tôi bị mộng du suốt cả đời. Bố mẹ tôi từng phát điên, cố gắng giữ tôi an toàn bằng cách khóa cửa phòng. Tôi hay lẻn vào phòng họ và đứng ở cuối giường trong im lặng, đôi khi lí nhí những điều vô nghĩa. Khó mà hình dung được điều đó khủng khiếp đến mức nào.
Mùa hè, trước khi vào đại học, mẹ rất lo lắng tôi sẽ làm gì nguy hiểm trong giấc ngủ. Tôi phải chắc chắn mình khóa hết cửa sổ và cửa ra vào để không ra ngoài ký túc xá.
Tôi đã nghiên cứu một chút và hiểu rằng mộng du có thể liên quan đến stress, khiến bộ não không thể “tắt”. Tôi luôn có trí tưởng tượng phong phú và bị khó ngủ. Các giấc mơ luôn sống động một cách đáng kinh ngạc, dù tôi đang mộng du hay không.
Ảnh: AGB Photo Library/Rex Features. |
Người yêu tôi biết cách đưa tôi trở lại giường. Những gì anh ấy làm là nói chuyện nhẹ nhàng để dỗ dành tôi. Có hôm, tôi thức dậy và chúng tôi cùng cười về chuyện đó. Nhưng cũng thật đáng sợ khi biết anh ấy đã ngăn tôi không vào bếp hoặc leo lên ôtô. Tôi chỉ biết mình mộng du nếu tỉnh giấc giữa chừng hoặc được kể cho biết.
Tôi mộng du từ rất lâu rồi và có lần đã kéo bạn gái ra khỏi giường vì mơ thấy ngôi nhà bị sập. Một ngày nọ, tôi thấy mình tỉnh dậy ngoài đường vì đuổi theo một tên trộm không tồn tại. Khi còn bé, tôi cứ nghĩ mình là điệp viên, tưởng tượng bản thân bị bắn rồi ngã úp mặt xuống sàn. Sau đó, theo lời kể của dì, tôi trở dậy và đi ngủ như chẳng có gì xảy ra.
Tôi rất hay ngã ra khỏi giường, thậm chí khi giường cách mặt sàn 2,5 m. Tôi thường mơ về sóng thần. Tôi cứ sống như vậy mà không dùng bất cứ loại thuốc nào. Ai cũng biết về vấn đề của tôi và họ chấp nhận điều đó. Tuy nhiên, sự việc đuổi theo tên trộm không tồn tại xảy ra trong thời gian nhập ngũ đã khiến bạn cùng phòng của tôi đi ngủ với một con dao dưới gối bởi tin tôi sẽ giết anh ấy trong giấc ngủ.
Khi mộng du, tôi không hề biết và dù có thức dậy giữa chừng, tôi cũng trở lại giường rồi ngủ ngay lập tức. Thỉnh thoảng những sự việc ấy tràn về khiến tôi tự hỏi không biết mình đã mơ thấy gì.
Tôi bị bắt gặp đang mộng du lần đầu tiên năm 8 tuổi. Mẹ thấy tôi đi bộ trong bộ đồ ngủ vào buổi sáng. Suốt 6 năm sau tôi không hề bị như vậy nữa.
21 tuổi, tôi trải qua cơn mộng du khủng khiếp, nguy hiểm nhất. Tôi ở nhà một mình, thức dậy lúc 3h sáng trong bồn tắm ngập nước với một lưỡi dao cạo trong tay. Tôi đã cạo nửa dưới chân trái song may mắn không làm mình bị thương. Sau mộng du, tôi chẳng nhớ gì cả. Tôi tỉnh dậy, hoảng loạn và thở dốc. Thật đáng sợ.
Lần mộng du gần nhất là ngày tôi 22 tuổi. Tôi trở dậy và đến ngủ dưới bàn bếp.
Tôi không bao giờ uống thuốc vì điều này hiếm khi xảy ra và thường tôi chỉ loanh quanh trong phòng ngủ. Tôi từng khiến bạn trai thót tim khi mộng du với đôi mắt mở to, nói chuyện rời rạc rồi đi lang thang. Anh ấy nói trông tôi như một con búp bê bị quỷ ám. Chúng tôi chia tay một tháng sau đó.
Tôi không mơ khi mộng du, hoặc có thể tôi không nhớ đã mơ gì. Lúc tỉnh dậy tôi mất phương hướng đôi chút và cảm thấy mệt mỏi trong ngày. Những sự cố như vụ dao cạo quả thật đáng sợ. Tôi có thể đã chết mà không ai biết cho đến sáng hôm sau.
Tôi bắt đầu mộng du ở tuổi 11-12. Thời đại học, tôi thường bước vào thang máy và đi lên đi xuống vài lần trước khi quay về giường ngủ. Tôi đã trải qua những đêm kinh hoàng như lần tuyệt vọng muốn trốn khỏi phòng vì nghĩ tường bị bọ bám đầy. Trong cơn hoảng loạn, cửa sổ là lối thoát duy nhất. Tôi tỉnh dậy khi đang mở cửa sổ, gió lạnh khiến tôi giật mình trước khi kịp nhảy xuống.
Thuốc điều trị chứng đau nửa đầu khiến cơn mộng du trầm trọng hơn, nhưng may mắn tôi không còn gặp tình huống như lần suýt nhảy cửa sổ. Sau một đêm mộng du, tôi sẽ rất mệt mỏi. Người chồng tội nghiệp của tôi hay bị đánh thức bởi tiếng tôi nói mớ hoặc tệ hơn là la hét. May mắn, anh ấy không phàn nàn gì.
Tôi hay cảm thấy bị mắc kẹt trong phòng nên tìm mọi cách để thoát ra. Thường thì tôi sẽ tỉnh dậy và thấy mình đứng đối diện một bờ tường, cố gắng lần mò tìm tay nắm cửa. Điều này xảy ra nếu tôi đến một căn phòng lạ. Tôi nghĩ mình đã mộng du vô số lần khi ở nhà vì rất nhiều lần thấy đồ vật bị mất hoặc được đặt vào những nơi kỳ lạ, ví dụ như giầy trong tủ lạnh.
Ảnh: Alamy. |
Trải nghiệm của tôi có từ vui, lạ đến nguy hiểm.
Một lần đến dự đám cưới của người bạn ở khách sạn, tôi ra khỏi giường và khỏa thân đi giữa hành lang. Cô bạn đã tìm thấy rồi nhanh chóng đưa tôi về ngủ. Tôi thực sự hy vọng nơi đó không có camera theo dõi.
Lần khác, tôi rời nhà bạn đến một nơi nào không hay biết. Ngày hôm sau cô ấy cho tôi nghe tin nhắn tôi để lại vào 3h sáng với nội dung tôi đang ở ngoài với một hộp rau chân vịt. Tin nhắn đó đến từ trạm điện thoại công cộng ở cửa hàng 24 giờ cách nhà bạn tôi gần một km.
Chưa hết, ở đảo Santorini thuộc Hy Lạp, tôi mộng du và tới bên một vách đá. Một linh mục người Hy Lạp cho biết tôi đã đập mạnh vào cửa nhà thờ. Ông phải đánh thức và đưa tôi về căn hộ tôi đã thuê. Tôi mừng là mình vẫn còn mặc quần áo.
Hiện tượng mộng du ngừng lại từ ngày tôi gặp người yêu bây giờ. Tôi chẳng biết giải thích thế nào, anh ấy không hề giữ tôi lại để khỏi đi lang thang.
Trước đây tôi chẳng cố gắng làm gì cả. Tôi không biết liệu bạn có thể làm gì với chứng bệnh này không. Tôi chỉ cố gắng cười về nó.
Minh Nguyên